80s toys - Atari. I still have
CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 

 Lam Vi Sắc (Vampire)


phan 5

 Chương 9
Lầu hai, cửa gian phòng Kimura Kiyoshi.

“Kain, tớ muốn……”

“Không được, Hanabusa, đây là phòng của Kiyoshi”

“Nhưng, Kain, tớ không nhịn được……”

“Cái gì?”

Hanabusa và Akatsuki Kain quay đầu nhìn thấy Kimura Kiyoshi đứng ở hành lang, vẻ mặt kỳ quái hỏi bọn họ.

Hanabusa lóe ra đôi mắt như bảo thạch, cười vò đầu.”Kiyoshi, tớ……”

“Để tớ nói vậy, Kiyoshi, Hanabusa muốn vào phòng của cậu xem một chút tác phẩm của Kaname sama ” Akatsuki Kain không nhịn được nói.

Tác phẩm? “Oh, mời vào” Kimura Kiyoshi đẩy cửa để bọn họ đi vào.

“Cám ơn Kiyoshi!” Hanabusa Aido thấy thủy tinh vỡ rơi đầy đất liền lập tức dán mình xuống đất, “Kiệt tác thật hoàn mỹ, thật là xinh đẹp, Kiyoshi, có thể tặng thứ này cho tớ không?”

Akatsuki Kain nhìn Hanabusa Aido như vậy, dù đã sớm thành thói quen, nhưng vẫn có chút không chịu nổi.

“Cho cậu đấy, để vào đây cho tiện”

Hanabusa Aido nhận lấy cái hộp tinh sảo mà Kimura Kiyoshi đưa, lập tức cảm động nước mắt lưng tròng “Kiyoshi, cậu thật tốt!”

Kimura Kiyoshi cười cực đơn thuần, không sao! Một đống thủy tinh vỡ cũng có thể khiến cậu thấy tôi là người tốt, rất vinh hạnh!

Akatsuki Kain tựa lưng lên cửa, bất đắc dĩ nhìn Hanabusa Aido cẩn thận nhặt lên mỗi mảnh thủy tinh vỡ.”Kiyoshi, cậu vừa đi đâu thế? Sao giờ mới trở về?”

“À, đi thăm vệ sĩ của tớ “

“Cậu có vẻ như rất quan tâm đến vệ sĩ loài người kia của cậu?”

“Ừ, là người rất trọng yếu”

Ichijou cười nói: “Ủa? Kain cùng Hanabusa đều ở đây sao, Kiyoshi, đây là vừa rồi đưa tới” Ichijou đưa hoa hồng cùng phong thư cho Kimura Kiyoshi.

“Tớ?”

Ichijou gật đầu một cái, đột nhiên vui vẻ nói: “Kiyoshi, cái áo ngủ tơ tằm này chính là hàng có số lượng hạn chế mới nhất của Lsabel¬la’s Secret! Không nghĩ tới thẩm mỹ của chúng ta lại giống nhau như thế, tớ cũng dùng quần lót của hãng này”

Kimura Kiyoshi cầm phong thư, tay đột nhiên run lên vài cái, khóe mắt nhìn thấy Ichijou cười rất vui vẻ, đột nhiên có một cảm giác như vừa vào tay giặc.

“Ủa? Đây là cái gì?” Nhặt hết mảnh vụn, Hanabusa Aido đoạt lấy thư trong tay Kimura Kiyoshi, mở ra xem.

“Hanabusa” Ichijou nghiêm túc nhìn Hanabusa Aido, “Làm sao cậu có thể tự tiện mở thư của người khác?”

“Tớ đâu có tự tiện, tớ ngay trước mặt chủ nhân bức thư mở ra, đúng không, Kiyoshi?”

Kimura Kiyoshi cười cười xấu hổ, gật đầu một cái, xem như thế đi.

“Thật là lợi hại, là thư tình! Ký tên…… Ký tên là Yamaguchi Rya” Hanabusa Aido không thể tin nhìn Kimura Kiyoshi.

Yamaguchi Rya? Là ai, cô không quen, tại sao các mọi người lại nhìn cô?

Ichijou không thể tin đoạt lấy thư, nhìn kỹ.

Akatsuki Kain có chút nghiêm túc, “Có lẽ là trùng tên”

Ichiru cầm thư, tay run run, xanh nửa mặt, “Chính là hắn, trừ hắn ra còn có ai nói nổi mấy từ không biết xấu hổ như thế chứ”

“Hm? Là Yamaguchi sama?” Kimura Kiyoshi có chút nghi ngờ, Yamaguchi Rya là ai? A, trong gia tộc thuần huyết tựa hồ có một nhà họ Yamaguchi, nhưng sao lại viết thư cho tôi? Tôi đâu quen biết anh ta, tên Yamaguchi kia có gặp qua tôi sao?

Akatsuki Kain đỡ cái trán, cảm thán một cái, giải thích: “Rya sama là con độc nhất của đương gia Yamaguchi, sau khi Yamaguchi sama tuyên bố sự tồn tại Rya liền ngủ say. Mà chúng tớ cũng chưa từng nhìn thấy Rya sama, tựa hồ Ichijou đã gặp rồi”

“Đừng nói đến cậu ta nữa! Tớ cần nghỉ ngơi, đầu đau quá ” Ichijou lắc đầu nhanh chóng trở về gian phòng của mình

“Ai?”

Hanabusa Aido cùng Akatsuki Kain cũng cáo từ. Không có ai giải thích cho tôi sao? Yamaguchi Rya, tại sao ngay cả trong trí nhớ của bổn tôn lại không có cái tên này chứ. Kimura Kiyoshi đóng cửa lại, ngửi bó hoa hồng trong tay kia một cái, rất thơm, rất đẹp. Mặc dù không biết người kia, nhưng hoa xinh đẹp như vậy không thể lãng phí. Kimura Kiyoshi tìm bình hoa, rồi cắm hoa vào.

“Em biết Rya?”

“Ừ? Kaname sama ——” Kimura Kiyoshi nhìn Kuran Kaname đang ngồi ở trên ghế sa lon, lại một lần nữa im lặng, đại ca, anh có thể đừng xuất quỷ nhập thần như thế không vậy?

“Không biết” Kimura Kiyoshi cầm lên khăn tay màu trắng đưa cho Kuran Kaname “Khóe miệng, máu” có máu của Ruka.

Lông mi thon dài của Kuran Kaname che lại hết thảy suy nghĩ trong mắt, không để ý tới Kimura Kiyoshi.

Kimura Kiyoshi bất đắc dĩ, lại thế rồi, nhưng đây chính là máu người, tôi sẽ ngất mất thôi. Vẫn không nhịn được nói “Vậy em lau?”

Không trả lời.

Kimura Kiyoshi chà nhẹ khóe miệng Kuran Kaname, nhìn nhìn, dịu dàng cười “Xong rồi, có thể anh không tin, nhưng em thật sự chưa từng thấy qua Rya “

“Rya, cậu ta thích nhập vào loài người “

“Em đã gặp quá nhiều loài người”

Kuran Kaname chuyên chú nhìn Kimura Kiyoshi, “Kiyoshi, có thể nhờ em, lúc ta không có mặt chăm sóc Yuki không? Ta lo……”

“Được”

Đáy mắt Kuran Kaname lộ ra kinh ngạc, không nghĩ tới tiểu thư gia tộc Kimura lại dứt khoát đáp ứng anh đi bảo vệ ‘ loài người ’ là Yuki, hoặc là cô gái này không đơn giản……

Kaname, yêu cầu của anh, em sao có thể không đáp ứng, anh có nhìn thấy sự khẩn cầu sau nụ cười dối trá của em không? Kimura Kiyoshi cố gắng che giấu bất an của mình.

“Cô bé ấy rất khả ái, Kaname……” sama, Kimura Kiyoshi nhìn thấy Kuran Kaname nở nụ cười ưu nhã, nhất thời bị mê hoặc không nói được nữa.

“Kiyoshi cũng rất khả ái, thật cao hứng em có thể gọi ta Kaname” Kuran Kaname sờ sờ đầu Kimura Kiyoshi.

“Kaname sama cười lên rất mê người” Kimura Kiyoshi sùng bái, mắt đầy sao.

“Vậy sao, tiếng hát của Kiyoshi cũng rất mê người”

“Kaname thích tiếng hát của em? Vậy em lại hát một ca khúc nữa cho anh nghe nhé?”

Kimura Kiyoshi được Kaname sama khen ngợi nên rất vui vẻ. Thấy Kuran Kaname gật đầu đồng ý, Kimura Kiyoshi liền khụ cổ họng một chút:gi

“Chỉ vì ở trong dòng người nhìn anh hơn một lần

Liền không thể quên đi gương mặt của anh

Mơ ước tình cờ có thể gặp nhau lần nữa

Từ đó em bắt đầu tương tư

……

Tình nguyện dùng cả đời này chờ anh phát hiện

Em vẫn luôn bên cạnh anh

Chưa bao giờ rời xa”

Thanh âm so Vương Phi hát còn hay hơn mà không chói tai, vang vọng xa xa……

“Hm?” Akatsuki Kain kinh ngạc ở Nguyệt Chi Liêu lại có người ca hát…… Rima đang cùng Siki ăn Chocolate cũng ném đi hộp Chocolate trong tay…… Hanabusa đang thưởng thức mảnh thủy tỉnh vỡ, nghe thấy cũng ngây ngẩn cả người……

Kimura Kiyoshi hát xong, lại rất lâu không thể bình tĩnh, thanh âm này cũng có mị lực khiến tôi rơi vào, tôi, là đang hát về mình? Hay là đang hát về Kaname sama?

“Kiyoshi, vừa rồi là cậu hát?” Hanabusa Aido lăng lăng hỏi,

Lúc này Kimura Kiyoshi mới phát hiện cửa đã đứng đầy người, Hanabusa Aido, Ichiru, Kain, Rima…… Trừ Seiren ra, mọi người tới toàn bộ. Nhưng hình như Seiren đang đứng trên cây to ngoài cửa sổ phòng mình.

Kimura Kiyoshi cảm thấy có lẽ là mình đã phạm sai lầm, hát có chút lớn, liền xin lỗi gật đầu.

Đám người Ruka đã sớm phát hiện Kuran Kaname ở bên trong phòng Kiyoshi, nhưng Ruka vẫn không nhịn được kêu một tiếng “Kaname sama”

Kuran Kaname đứng dậy, đi tới cửa, đám người Hanabusa lập tức tránh ra một con đường, Kuran Kaname rũ mắt xuống, nghiêng đầu hướng về phía Kimura Kiyoshi nói “Kiyoshi, tiếng hát của em rất đáng sợ” rồi đi mất.

Đáng sợ? Rõ ràng rất êm tai mà. Kimura Kiyoshi mất mát ngồi lên giường.

Souen Ruka đã sớm cảm thấy đại tiểu thư gia tộc Kimura này có vấn đề, hừ lạnh một tiếng, lúc xoay người đi còn giễu cợt: “Kaname sama không phải là người mà cậu có thể dùng tiếng hát đả động “

“Tớ?” Đâu muốn đánh động đến anh ta chứ… mới là lạ! Kimura Kiyoshi xấu xa khẽ nhấc khóe miệng, hừ hừ, mục đích của tôi chính là muốn giải quyết anh ta!

Ichijou cười nói”Dễ nghe, dễ nghe, chúng tớ cũng cảm thấy rất dễ nghe, Kiyoshi, thanh âm của cậu rất có ma lực đấy!”

Kimura Kiyoshi nhìn nụ cười ấm áp của Ichijou liền an tâm không ít.

“Chúng tớ đang muốn đi xem khu nhà mà ngày mai bọnmình học, Kiyoshi, cùng nhau đi?” Ichijou dịu dàng cười nói.

“Ừ!”

Chương 10
“Xin chào mọi người! Tôi là thầy giáo dạy khóa thứ nhất, Kuranosuke Hasegawa.”

Kimura Kiyoshi hai tay nâng mặt, trong lòng ngầm thở dài, trung niên thầy giáo, mặt một chút cũng không đẹp trai còn thêm bộ râu ria, không có chút thẩm mỹ sao. Dư quang quét đến Kuran Kaname đang ngồi một mình trên ghế sa lon cổ điển, vẫn đang lẳng lặng ở đó đọc sách, ưu nhã mang theo bình tĩnh, tựa hồ hết thảy đều đang bình thản.

“Đây là nghiên cứu mới nhất, thuốc an thần huyết dịch, căn cứ yêu cầu của hiệu trưởng học viện Cross, Huyết tộc chúng ta ở trong học viện không được uống máu của loài người. Lát nữa tôi sẽ đem thuốc an thần huyết dịch chia cho mọi người.” Hasegawa nói tiếp.

Kimura Kiyoshi nhìn mọi người đều làm việc riêng, tôi nhàm chán ngồi ở bên cửa sổ nhìn ra phía ngoài, nhàm chán, nhàm chán, sống lâu có khuyết điểm là có quá nhiều thời gian nhàm chán không biết làm gì.

Hasegawa thấy tất cả mọi người không có phản ứng, vẫn tiếp tục nói không ngừng, nhưng trong lòng đã sớm đổ mồ hôi lạnh, sao lại phải đi dạy những đứa trẻ này, người nào cũng ưu tú cả, còn có cả quân vương thuần huyết huyết thống cao quý, sao hiệu trưởng Cross lại ủy thác ông chứ, mà ai bảo ông thiếu nợ hắn, vampire Hunter trong truyền thuyết a, không đắc tội nổi, ba trăm năm trước kể từ lúc được hắn tha chết, ông không hề được yên ổn giây nào cả, còn bị hắn ‘cầu xin’ giúp một tay, nói là cầu xin, nhưng cũng không kém gì uy hiếp.

Oh, đúng rồi, trong túi có kẹo phao! Kimura Kiyoshi cho tay vào túi áo đồng phục màu trắng lấy ra một cái kẹo phao, nhét vào miệng rồi thổi lên, hm…… Lần này nhất định phải thổi to nhất, ha ha, thật to, tiếp tục cố gắng…… ing

Pia!

“Làm gì!?! Hanabusa!?!” Kimura Kiyoshi vừa cố gắng cạy xuống kẹo phao dính lên mặt vừa giận dữ kêu la.

Ngón tay thon dài của Hanabusa dừng ở không trung, “A? Bị vỡ sao, đây là gì thế?”

Ichijou ý cười đầy mặt giải thích: “Cái này gọi là kẹo phao, nghe nói là sản phẩm công ty Thiên Kỳ mới nghiên cứu ra được, vẫn còn ở giai đoạn dùng thử, nghe nói còn chưa đưa ra thị trường, tớ nói đúng chứ, Kiyoshi?”

Kimura Kiyoshi tiếp tục cạy kẹo phao dính trên mặt, gật đầu. Lúc tôi đi bách hóa Thiên Kỳ và bị nhận ra thân phận tiểu thư gia tộc Kimura, quản lý có tặng nó cho tôi, tôi thuận tiện gọi là kẹo phao; nghe nói sắp bắt đầu làm quảng cáo đầu nhập thị trường, không nghĩ tới thần kinh của Ichijou rất nhạy cảm.

Hanabusa không biết xấu hổ vươn tay, cười nói: “Tớ cũng muốn”, Rima cũng vươn tay ra……

Hasegawa thật sự là chịu không nổi nữa, liền phán tan lớp sớm, cả căn phòng này trừ thuần huyết quân vương Kuran Kaname và người hầu của anh ta- Seiren, tất cả đều thổi kẹo cao su, trong phòng học không ngừng vang tiếng pia! pia! pia!, có lẽ ông nên nói với hiệu trưởng Cross một chút, để thiên kim bách hóa Thiên Kỳ vào học liệu có phải là một sai lầm hay không……

Kimura Kiyoshi nhai kẹo phao nói: “Ủa? Tan lớp? Thầy giáo đi rồi?”

Ruka kiên nhẫn nghiên cứu kẹo phao trong miệng, nhàn nhạt nói với Kimura Kiyoshi: “Cậu dẫn đầu ‘ gây chuyện ’, không bị hù dọa chạy mới là lạ!”

Kimura Kiyoshi lè lưỡi, cô biết Ruka nói vậy tức là đã đón nhận mình, chỉ là lời nói hơi cao ngạo mà thôi. Thật ra thì Kimura Kiyoshi vào giờ phút này bội phục nhất là Kuran Kaname và Seiren, thật là đủ bình tĩnh, tất cả mọi người đều thổi kẹo, nhưng anh ta vẫn ở chỗ cũ thong dong đọc sách, không để ý đến chuyện bên ngoài.

Ichijou cong lên khóe miệng tuấn mỹ, “Kiyoshi, cậu thảm rồi, tớ đoán thầy giáo Hasegawa khẳng định sẽ đến chỗ hiệu trưởng cáo trạng”

“Cái đó với tớ đâu có quan hệ gì, mấy người cũng thổi mà”

Rima thổi kẹo “Cậu dẫn đầu”

Trong miệng Kimura Kiyoshi lại ngậm một cái kẹo phao, “Tố cáo thì tố cáo, trong quy định của học viện đâu có viết là không cho phép học sinh thổi kẹo đường”

Siki bất đắc dĩ nói: “Lúc viết quy định, còn chưa có thứ là kẹo phao thôi”

“A, đúng vậy, ha ha” Kimura Kiyoshi lúng túng gãi gãi đầu cười nói.

Lúc này có người gõ cửa phòng học, gọi Ichijou đi ra ngoài.

Akatsuki Kain “Sẽ không nhanh như vậy chứ, chẳng lẽ là hiệu trưởng phái người đến tìm Kiyoshi?”

“Là có quan hệ với Kiyoshi ” Ichijou vào cửa, cầm trong tay một bó hoa Bạch Tường cùng một phong thư nói với Kiyoshi “Cậu”

“Lợi hại thật, Kiyoshi, fan của cậu thật đúng là nhiệt tình, luôn có người tặng hoa cho cậu!” Hanabusa Aido ê ẩm nói.

Siki chen vào nói “Ghen tỵ, một thứ đáng sợ đấy”

“Siki cậu……” Hanabusa Aido xù lông truy đuổi Siki, Siki thoải mái ở trong phòng học trốn đông né tây tránh Hanabusa.

Kimura Kiyoshi cầm hoa tươi và thư, bỏ hoa sang một bên, dự cảm không tốt nhìn phong thư trong tay, mở ra:

“Kiyoshi cửa, cực kỳ thân ái của tôi:

Yêu, dường như là thứ mà ngay cả vampire cũng không tránh khỏi, từ lần đầu tiên nhìn thấy em, ta đã yêu em, đúng rồi, lần đầu tiên gặp ngươi, đương nhiên là yêu từ dung mạo của em, yêu con mắt của em, yêu đôi môi đỏ mọng của em, yêu mái tóc dài của em, yêu sự ưu nhã của em; cuối cùng, ta yêu từng không khí mà em thở ra, yêu từng tấc đất em đã đứng; ta tiếc là chỉ biểu đạt được ít như vậy; yêu là cao giọng bày tỏ, đây chính là tính tình của anh! Yêu chính là tình cảm mà em giúp ta cảm nhận được. Em, ta, bởi vì ngày đó gặp nhau, nhìn vào mắt nhau, lòng của ta đã sớm bị lấy hồn, tình yêu, tình yêu tới thật lặng lẽ, rất nhớ em, thật sự rất nhớ em, tương tư này khiến tôi không thể ngủ, máu không thể uống, chỉ có tương tư không ngừng dâng lên, nhớ em, rất nhớ em, rốt cục mới quyết định chủ ý viết thư cho em.

nhưng bảo bối, tại sao không trả lời ta một phong thư? A, đúng rồi, bảo bối nhất định đã quên ta là ai, cho nên lần này ta đem hình của mình đưa cho bảo bối, để bảo bối dễ dàng nhớ ra và ngắm nhìn ta.”

Người gửi là”Yamaguchi Rya”

Kimura Kiyoshi đọc xong phong thư này lại có cảm giác muốn ói, nhưng vampire nếu ói thì sẽ ói ra cái gì? Máu? Kimura Kiyoshi nhịn xuống cảm giác muốn xỉu, rút ra hai bức ảnh trong phong thư, một bức ảnh là một thiếu niên anh tuấn tóc vàng, cười trông rất ôn nhu, cặp mắt kia…… Vừa nhìn cũng biết là người của Huyết tộc, mang theo ưu nhã cùng u buồn, anh ta chính là Yamaguchi Rya? nhưng tôi chưa gặp qua bao giờ. Lại nhìn một tấm hình khác, này…… này ……, má ơi, đây không phải là cái tên cảnh sát động kinh Taka sao? Kuran Kaname nói qua Yamaguchi Rya thích ghé vào trên thân người, về chuyện này mình còn chạy đi đã hỏi Ichiru, Ichiru nói Yamaguchi Rya được khen là Kiyoshi trong Huyết tộc ‘quái thai’, thích cuộc sống của con người, rất ít ở trong Huyết tộc lộ diện, duy nhất một lần xuất hiện là ở mấy năm trước đêm chi trên yến hội, nhưng khi đó hắn mang mặt nạ, chân chính ra mắt người của hắn càng ngày càng ít.

Kimura Kiyoshi thả ra hình và lá thư trong tay xuống, chỉ cần nghĩ đến nội dung trong thư kia là toàn thân liền nổi da gà, không trách được ngày hôm qua Ichijou đọc xong lại kích động như vậy, may mắn phong thư ngày hôm qua vì Kaname sama xuất hiện nên tôi quên nhìn, nếu không thì lại phải ghê tởm lần nữa……

“Là anh ta! Thật sự là anh ta!” Ichijou cầm tấm hình thiếu niên tóc vàng liền nổi giận.

“Hm? Đây chính là Rya sama?” Akatsuki Kain tham gia náo nhiệt nói.

“Để tớ xem một chút” “Tớ cũng muốn xem” “Tớ cũng chưa từng nhìn thấy Rya sama đâu”……

Siki không để ý Ichijou phát điên, “Ichijou, cậu cùng Rya có đụng chạm gì sao? Tớ cho tới bây giờ chưa từng thấy qua cậu nổi giận như thế “

Ichijou đột nhiên an tĩnh, thở ra một hơi nói: “Anh ta…… Anh ta trong đêm yến hội mấy năm trước “

Hanabusa chen miệng nói: “Không phải là cường hôn cậu thôi sao, có khi người ta đã sớm quên rồi”

Mọi người hít vào một hơi, Kimura Kiyoshi nghe thế liền hưng phấn, mắt đầy sao……

Ichijou hận nói, “Tớ vĩnh viễn cũng sẽ không quên, cái thù này tớ nhất định phải báo!”

Ruka: “Người ta là thuần huyết, cậu làm gì được?”

“Tớ —— hừ! Vô luận thế nào, tớ nhất định phải báo!”

Kimura Kiyoshi ngậm kẹo que, thì ra vương tử mỉm cười cũng có lúc quẫn bách, sao không đùa giỡn một phen? Liền cười trêu nói: “Tớ cảm thấy phải Rya không tệ, Ichijou cậu nên đáp ứng đi”

“Đáp ứng? Đáp ứng cái gì?” Ichijou chính thức bị không để ý tới.

Rima: “Kiyoshi, cậu ăn cái gì? Tớ cũng muốn!”

“Oh! Cái này nha, là chủ ý mà mấy ngày trước tớ mới nghĩ ra, kẹo que, ngày hôm qua, quản lý phái người mang sản phẩm dùng thử tới, cậu nếm thử đi, có rất nhiều vị” Kimura Kiyoshi vừa nói vừa lấy từ trong túi ra một thanh để lên bàn.

Siki: “Tôi cũng muốn!”

Akatsuki Kain: “Tớ cũng nếm thử một chút”

Hanabusa Aido: “Tớ dĩ nhiên không thể bỏ qua”

Ruka: “Miễn cưỡng nếm thử một chút xem sao”

Ichijou trầm mặc một hồi, mới phản ứng lại, giận hô: “Kiyoshi, cậu có ý gì?” tấm hình Rya trong tay anh lập tức bị nát bấy thành trạng thái phân tử trong nháy mắt, nói chuẩn xác là biến thành bụi.

“Ichijou-senpai khả ái tức giận rồi, ” Kimura Kiyoshi nhảy đến trước mặt Ichijou, đưa một kẹo que cho anh “Cho cậu, đừng nóng giận nữa, chỉ là nói đùa thôi”

Căn phòng trầm mặc…… Không khí lúng túng…… yên tĩnh đến mức chỉ có thể nghe thấy tiếng Kuran Kaname lật sách.

“Được rồi mà, là tớ không tốt, đừng nóng giận, Ichijou” Kimura Kiyoshi tiếp tục nhận lỗi.

Hanabusa Aido kéo kéo Kimura Kiyoshi, ý bảo là cô vẫn nên trốn xa thì hơn, Ichijou là tên không dễ chơi, kể từ khi Kimura Kiyoshi tới, anh ta đã nổi giận hai lần. Kiểu người mà bình thường luôn cười dịu dàng rực rỡ như anh ta, thật ra thì âm hiểm lắm, có cừu oán là phải trả.

Kimura Kiyoshi ngồi bên cạnh Ichijou, nhìn khuôn mặt nổi giận của Ichijou, vẫn đẹp trai như vậy, tiếp tục cười dịu dàng “Cái đó… tập cuối manga của Nakia không xuất bản nữa thế nào?”

“Cái gì? Cậu có 《Rocky phiêu lưu kí》mà trước khi chết Nakia chưa vẽ xong?” trong nháy mắt, Ichijou khôi phục bộ dáng vương tử mỉm cười, mắt đầy sao nhìn Kimura Kiyoshi.

Kimura Kiyoshi tựa hồ nhìn thấy cái đuôi không ngừng quẫy lấy lòng sau lưng Ichijou, rốt cục ổn rồi, kế hoạch vốn là dùng quyển sách này để lợi dụng Ichijou làm chút chuyện trọng yếu, kết quả bị sự lỗ mãng của mình tiêu hết, không còn cách nào, đành gật đầu một cái.

Ichijou nhìn Kimura Kiyoshi không giống như đang nói dối, càng thêm cao hứng, lôi kéo Kiyoshi ra khỏi phòng học “Mau, hiện tại mau lấy cho tớ”

Tất cả mọi người thở phào một cái……

Tất cả mọi người thật thích Kimura Kiyoshi, thiếu nữ rất có sức cuốn hút, đối với ai cũng hữu hảo, còn thỉnh thoảng mang chút vật cổ quái gia tăng niềm vui thú của mọi người, nếu quan hệ xấu với phó kí túc trưởng Ichijou thì thật đúng là không biết nên làm sao bây giờ, anh ta chính là cháu của Nhất Lão, năng lực cũng mạnh nhất trong level B, thanh kiếm nhật trong tay anh ta kia có thể giết chết bất kỳ vampire nào.

Bên trong phòng Kimura Kiyoshi.

Ichijou một bộ mọi người nửa nằm trên ghế sa lon, khóe mắt thỉnh thoảng tiết lộ ra vui sướng.

Kimura Kiyoshi từ giá sách trong rút ra một cái hộp tinh sảo đưa cho Ichijou, Ichijou hưng phấn đón lấy, không thể chờ lập tức mở ra xem.

“Thật là lợi hại, thật sự là của Nakia, đáng tiếc là chưa vẽ xong, thật đặc sắc nha” Ichijou nhìn xong, ý do vị tẫn nói.

Kimura Kiyoshi ỉu xìu nhìn Ichijou, trong lòng đang rỉ máu, đây chính là thứ mà quản gia Fukuda nhiều lần trắc trở mới thu vào tay, vậy mà mình lại dễ dàng cho anh ta.

Ichijou thấy Kimura Kiyoshi uể oải, buồn cười vỗ đầu cô “Vừa rồi chỉ là hù dọa cậu thôi, tớ làm sao có thể phát giận với một cô gái xinh đẹp thật như thế” Ichijou ý vị thâm trường nhìn Kimura Kiyoshi một cái, chỉ một quyển manga đã muốn thu mua tôi, cũng quá xem thường Ichijou sama tôi đi, hm, nhất định phải tìm cơ hội trêu chọc cô ấy một phen mới hả giận; Hanabusa Aido sẽ là tấm gương của cậu.

“Thật sao? Vậy cậu mau trả lại sách cho tớ!”

“Đã tặng thì không thể đòi lại!” Ichijou cười cười nói.

“Oh ~, Ichijou cậu biết không? Tim của tớ đang rỉ máu, quyển đó chính là thứ trân quý của tớ”

Ichijou búng mũi Kimura Kiyoshi một cái rồi nói: “Đáng đời! Đây chính là giá mà cậu chọc tớ!”

Kimura Kiyoshi thuận thế muốn cắn ngón tay của Ichijou, Ichijou nhanh chóng thu về, “Kiyoshi, đừng chọc tớ nữa nha”

Kimura Kiyoshi nhìn Ichijou cười rực rỡ, nhất thời bị mê hoặc, vampire cười là cực mê người, thật đẹp, là kiểu đẹp đến khiếp người. Kimura Kiyoshi không khỏi cũng mỉm cười theo…… Hoàn toàn không ý thức được cái mỉm cười kia là của ma thú vừa hưởng thụ cô ‘ thu mua ’ vừa lập kế hoạch đùa giỡn cô như thế nào.

Kimura Kiyoshi đang mê ly, nhưng lập tức thanh tỉnh vì bị một cái môi lạnh như băng chạm nhẹ vào khuôn mặt mình, Kimura Kiyoshi như bị điện giật đẩy Ichijou ra, lăng lăng, “Cậu…… Cậu làm gì thế?”

Ichijou nhẹ nhàng chạm ngón tay thon d vào môi mình, đứng dậy, ưu nhã đi ra khỏi phòng, trước khi đi còn ý vị thâm trường mỉm cười với Kimura Kiyoshi, sau này còn có trò vui hơn nữa, thế mà đã sợ? “Kiyoshi xấu hổ trông thật đáng yêu, nhớ nhé, đây là trừng phạt cậu, đừng tưởng rằng nửa quyển sách manga là có thể mua chuộc tớ”

“Cậu…… Cậu……” Kimura Kiyoshi run run chỉ Ichijou đã sớm biến mất, tôi quả thật vẫn còn quá ngây thơ mà.
Phan_1
Phan_2
Phan_3
Phan_4
Phan_6
Phan_7
Phan_8
Phan_9
Phan_10
Phan_11
Phan_12
Phan_13
Phan_14
Phan_15
Phan_16
Phan_17
Phan_18
Phan_19
Phan_20
Phan_21
Phan_22
Phan_23
Phan_24 end
Phan_Gioi_Thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .